Có lẽ bạn
đang thắc mắc tại sao lại là đầu tiên và là cuối cùng. Năm trước đây, K53MF vì
nhiều lý do, thiên thời địa lợi không nhân hòa, chưa có cơ hội tham gia FTU’s
day. Và vui biết bao nhiêu đến năm nay, năm cuối cùng được sống trong nhịp sôi
động của Ngoại thương, chúng tớ được hòa vào không khí ngày hội náo nức. Có lẽ
rằng chính cái cảm giác về cơ hội duy nhất còn lại này mà chúng tớ đã bùng nổ hết
mình, cháy hết sức cho đến khi người nhức mỏi vì hoạt động quá nhiệt tình, khan
cả tiếng vì hòa theo tiếng nhạc, tiếng hoan hô cổ vũ.
Trước khi
ngày truyền thống 15/10 bắt đầu, không khí sôi động đã ùa vào lớp. Chúng tớ,
cùng các bạn K54, nhờ đó cùng nhau khắng khít hơn qua những lần họp bàn, tranh
luận ý kiến sôi nổi về cách trang trí gian hàng, món ăn bày bán chung của 2 lớp.
Niềm háo hức được vui cười hết mình xóa đi sạch những mệt mỏi bài vở, công việc.
Thay vào đó là cơ hội được thấu hiểu sẻ chia của những người bạn ít có cơ hội
tiếp xúc, trêu đùa nhau vì những vệt màu sặc sỡ lấm lem trên tóc tai, quần áo
khi trang trí poster gian hàng, những nụ cười tươi rói cùng tiếng ngợi khen khi
cùng nhau chuẩn bị thức ăn,… Dù có mệt đấy, nhưng thật sự rất vui.
Và đáp lại
sự mong chờ quá lâu, những sớm dậy thật nhanh, những tối về thật muộn để cùng
chúng bạn chuẩn bị công phu từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất, ngày hội FTU’s day
trong tim K53MF không thể vui vẻ hơn được nữa. Vì quá kì công đầu tư, lớp không chỉ nhận được thật nhiều lời khen
mà còn giành giải Nhất Gian hàng, doanh thu xếp thứ hai toàn ngày hội. Niềm vui
chiến thắng sau biết bao tỉ mỉ, chăm chút càng khiến tinh thần các thành viên
hăng hái, nồng nhiệt hơn bao giờ hết. Chúng tớ đã vui chơi hết mình trong sáng
hội chợ, hào hứng cổ vũ các tiết mục của K54, say sưa lắc lư cùng những điệu nhảy
trong cuộc thi ban chiều, đồng thanh hòa chung tiếng hát sôi động đêm văn nghệ
bất chất mưa gió trong cái mưa đêm dai, dài của Sài Gòn. Dù không còn 17 nhưng
chỉ cần có tinh thần như ngày hôm ấy, 19 tuổi hay 59, 99, ai thì cũng sẽ “bẻ
gãy sừng trâu” được cả.
Cuối cùng kết
thúc chuỗi ngày thấy mặt bạn bè nhiều hơn thấy mặt những người ở nhà, dù ướt
sũng mồ hôi, nước mưa, dù tay chân nhức mỏi, mũi sụt sịt, giọng lạc cả đi, thì
kỉ niệm vẫn không phai đi một tí nào mà ngược lại, sự gắn bó với nhau, sự náo
nhiệt của tuổi trẻ còn mạnh mẽ hơn, rực hơn biết bao nhiêu.
Cảm ơn nhiều
lắm MF à!
0 comments:
Đăng nhận xét